luc yen anh yeu em
Nếu em không đủ sức bước về phía anh, bước vào thế giới của anh thì anh sẽ là người bước về phía em, sẽ là người bước vào thế giới của em… Vì anh yêu em… Hoàng Trâm của anh, đợi anh nhé, anh sẽ làm em hiểu rằng anh có thể bảo vệ và lo lắng cho em, đừng lo!
Anh khẽ mỉm cười, đưa tay vuốt tóc cô -Em vất vả rồi. Anh xin lỗi vì lúc nào em cũng là người chủ động. -Anh thấy có lỗi thì nên đồng ý lời tỏ tình của em chứ - Cô nháy mắt tinh nghịch
Hai anh em sống cuộc sống rất khác nhau trong suốt 20 năm tiếp theo. Sam rất chăm chỉ và đầy tham vọng, lỗ lực để tốt nghiệp đại học và trở thành một sĩ quan cảnh sát giống như cha ruột của mình, Kiu Sum. Anh chàng có một cô bạn gái tên là Rachel Cheuk (Chung Gia Hân) mà anh
Lúc anh ko còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao! Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu? Anh chỉ đến bên em lúc say, vì hết say anh đâu ở đây… Anh là ai đi qua chốn này?… còn em là ai trong cuộc đời anh đây?
Nội dung truyện Lục Yên, Anh Yêu Em ===== Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại TruyenTRZ.com ===== Thể loại: 3S, Hiện đại, thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên, nữ truy nam, nam cường, nữ cường, 21+, 1V1, HE Editor: Yang3S Tình trạng bản gốc: Hoàn - 35 chương
Frau Will Sich Mit Mir Treffen. Lượt Xem 79 LỤC YÊN, ANH YÊU EM Tác giả Kinh Chập Thể loại Hiện đại, thanh xuân, sạch sủng, siêu sắc 21+, ngọt ngào, nhẹ nhàng, HE. Độ dài 109 chương ngắn 35 chương dài. Tình trạng Hoàn edit Link đọc —————– Có lẽ rất nhiều bạn đọc khi nghe tên và thể loại, phần nào đã hình dung được nội dung chính của câu chuyện này. Đúng vậy, “Lục Yên, anh yêu em” đơn thuần là một câu chuyện tình cảm, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Niên. Lục Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? Thế nên, Lục Yên lớn lên trong sự “nuôi thả” của mẹ cô, đơn thuần mà phóng khoáng. Lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Đạo Niên là lúc Lục Yên đi mua táo đỏ. Anh đứng sau quầy gảy bàn tính, gảy luôn trái tim cô gái nhỏ. Thế là hành trình theo đuổi Tạ Đạo Niên của Lục Yên bắt đầu. 19 tuổi mới rung động lần đầu, Lục Yên không hề biết mình làm như vậy là theo đuổi, cô chỉ nghĩ muốn nhìn thấy anh thì phải đi theo anh, muốn biết anh nghĩ gì thì phải bắt chuyện. Thế cho nên, Lục Yên không phải là kiểu dồn dập tấn công, không phải là kiểu đưa đẩy thả thính, mà là kiểu, cơn gió thoảng qua khiến người ta bất chợt mà sảng khoái. Trái ngược hoàn toàn với môi trường giáo dục của Lục Yên, Tạ Đạo Niên chính là điển hình của “nuôi nhốt”. Bố anh rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn đều bắt anh đọc sách thánh hiền, tu tâm dưỡng tính, giữ mình trong sạch. Nhưng phàm là cái gì càng cấm thì càng muốn khám phá. Tạ Đạo Niên bị đè nén lâu như vậy, gặp được Lục Yên giống như nắng hạn gặp mưa rào, liền không có cách nào kháng cự. Mà bản thân anh cũng không hề muốn kháng cự. Bởi vì cô gái nhỏ ấy, mang đến cho anh cảm giác rất khác biệt. Tạ Đạo Niên đẹp trai và khí chất, mang hình tượng “cấm dục” điển hình của nam thần. Anh được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng đáp lại, ngoại trừ Lục Yên. Là bởi vì, từ trên người cô gái nhỏ, anh cảm nhận được một luồng sinh khí bất tận. Cô lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan và tươi tắn như vậy, ở bên anh luôn khiến anh thả lỏng tâm hồn, không cố kị, cũng không cần đè nén. Cuối cùng, con ngõ nhỏ sau nhà Tạ Đạo Niên với hàng cây Thập Lý Hương thơm ngát, cũng được chứng kiến một mối tình rạo rực như lửa. Một lần ăn trái cấm, thèm muốn suốt đời. Người dụ dỗ là Lục Yên, nhưng mà người đốt lửa lại là Tạ Đạo Niên. Sau khi được tháo xích, Tạ Đạo Niên lập tức hóa sói, ăn sạch sẽ con hổ giấy quyến rũ Lục Yên. Vì là H văn, cho nên cảnh phòng tối vô cùng nhiều và cực kỳ sinh động. Chi tiết cụ thể như thế nào, phải đọc rồi mới có thể cảm nhận đầy đủ được. Chắc rằng sẽ có nhiều bạn thắc mắc, truyện H thì lấy đâu ra nhiều đạo lý như vậy? Nói như vậy cũng không có gì sai, nhưng đứng ở góc độ của người trưởng thành, thì đạo lý cuộc sống chẳng phải vẫn được rút ra từ những điều giản đơn nhất hay sao? Cho nên, đọc để hiểu được cách nghĩ của bậc làm cha mẹ, đọc để hiểu đâu là giới hạn của bản thân mình. Giống như mẹ của Lục Yên, đối với chuyện vượt rào của con gái, bà chỉ dặn dò “nhớ đeo bao, đừng để mình thiệt thòi”. Không phải bà dạy hư con cái, mà chính là bà hiểu rõ, một khi tình cảm đã chín muồi, chuyện đó là không thể ngăn cản, chỉ có thể dạy cho con làm thế nào để hậu quả là ít đau thương nhất mà thôi. Bạn có biết vì sao những câu truyện có cảnh H thường được gắn mác 18+, 21+,…. hay không? Bởi vì đó là độ tuổi tối thiểu cần để bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho hành động và suy nghĩ của mình. Lục Yên và Tạ Đạo Niên vượt rào năm 19, 20 tuổi và họ tự chịu trách nhiệm cho điều đó. Lục Yên cố gắng chăm chỉ học tập, cô không thông minh như Tạ Đạo Niên nhưng lại rất khéo léo. Cô phát huy hết sức năng lực của bản thân, chứng minh với gia đình của anh rằng, cô hoàn toàn xứng đáng. Tạ Đạo Niên yêu Lục Yên, nhận lấy những lần đầu tiên quý giá của cô, đã tự hứa với bản thân sẽ bảo vệ cô suốt đời. Đứng trước sự ngầm phản đối của bố mình, anh chỉ có thể cố gắng hoàn thành những kỳ vọng của bố, chứng minh cho ông thấy Lục Yên không phải là vật cản mà chính là động lực của anh. Tình cảm của họ được vun đắp bởi những tin tưởng và nỗ lực tốt hơn vì nhau, cho dù là môi trường thay đổi từ đi học sang đi làm, hay là đối mặt với việc yêu xa, thậm chí là sự xuất hiện của những đối tượng mới, họ đều cùng nắm tay nhau vượt qua. Quả ngọt cuối cùng, đương nhiên là một đám cưới vô cùng viên mãn với sự chúc phúc của hai bên gia đình. Mẹ của Lục Yên sau nhiều năm vất vả hy sinh vì con gái cũng tìm được bến đỗ muộn màng. Bố của Tạ Đạo Niên nhìn ra được sự cố gắng của Lục Yên, mặc dù vẫn không thể ấm áp hơn trước nhưng cũng đã mở lòng đón nhận cô con dâu nhỏ này. Họ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con và lửa tình hừng hực như ngày đầu. Em là quả táo đỏ, đứng trước ngõ nhà anh, Anh mặc áo đường trang, nở nụ cười như nắng, Tình yêu này trong trắng, em nguyện gửi vào anh, Bầu trời vẫn màu xanh, Trường Canh* yêu táo đỏ. Thơ Lâm phi *Trường Canh nhũ danh của Tạ Đạo Niên, chỉ người thân mới được gọi. ———————- Đôi lời tâm sự của RVer Đã rất lâu rồi không đọc một câu chuyện “nóng bỏng” như vậy. Thời đại bây giờ, có lẽ “chuyện tấm màng” đã không còn được coi trọng như ngày xưa nữa. Tạ Đạo Niên và Lục Yên là người đầu tiên cũng là người cuối cùng trong cuộc đời của nhau. Nhưng thực tế cuộc sống không phải ai cũng may mắn như vậy. Giống như mẹ của Lục Yên dặn dò con gái, bởi vì bà cũng không chắc con mình có thể đi đến cùng với người đó hay không, cho nên cách tốt nhất chính là phải tự bảo vệ mình. Và tôi nghĩ, đây là một cách làm đúng đắn. Không phải bà không muốn cấm, nhưng liệu có cấm được không? Nếu đã như vậy, tại sao không là người hướng dẫn? Giống như người ta thường nói, đọc truyện chữ luôn có không gian tưởng tượng rộng lớn hơn truyện tranh. Câu chuyện này cũng vậy, những đoạn miêu tả cảnh H rất kích thích và gây tò mò. Với sự phát triển công nghệ như bây giờ, không thể ngăn cản các độc giả chưa đủ tuổi tìm đến thể loại này. Chỉ hy vọng rằng, các bạn sẽ không đọc vào lúc đang phân vân hoặc phải quyết định chuyện gì đó về tình cảm. Chưa đủ cảm tình để chấp nhận, nhưng lại bị sự tò mò khiến mình đi đến những quyết định mà có thể sau này sẽ hối hận. Các bạn đừng trách tôi nói nhiều như vậy, chung quy là vì mình cũng là phụ nữ mà thôi Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.
Có lẽ rất nhiều bạn đọc khi nghe tên và thể loại, phần nào đã hình dung được nội dung chính của câu chuyện này. Đúng vậy, “Lục Yên, anh yêu em” đơn thuần là một câu chuyện tình cảm, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Niên. Lục Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? Thế nên, Lục Yên lớn lên trong sự “nuôi thả” của mẹ cô, đơn thuần mà phóng khoáng. Lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Đạo Niên là lúc Lục Yên đi mua táo đỏ. Anh đứng sau quầy gảy bàn tính, gảy luôn trái tim cô gái nhỏ. Thế là hành trình theo đuổi Tạ Đạo Niên của Lục Yên bắt đầu. 19 tuổi mới rung động lần đầu, Lục Yên không hề biết mình làm như vậy là theo đuổi, cô chỉ nghĩ muốn nhìn thấy anh thì phải đi theo anh, muốn biết anh nghĩ gì thì phải bắt chuyện. Thế cho nên, Lục Yên không phải là kiểu dồn dập tấn công, không phải là kiểu đưa đẩy thả thính, mà là kiểu, cơn gió thoảng qua khiến người ta bất chợt mà sảng khoái. Trái ngược hoàn toàn với môi trường giáo dục của Lục Yên, Tạ Đạo Niên chính là điển hình của “nuôi nhốt”. Bố anh rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn đều bắt anh đọc sách thánh hiền, tu tâm dưỡng tính, giữ mình trong sạch. Nhưng phàm là cái gì càng cấm thì càng muốn khám phá. Tạ Đạo Niên bị đè nén lâu như vậy, gặp được Lục Yên giống như nắng hạn gặp mưa rào, liền không có cách nào kháng cự. Mà bản thân anh cũng không hề muốn kháng cự. Bởi vì cô gái nhỏ ấy, mang đến cho anh cảm giác rất khác biệt. Tạ Đạo Niên đẹp trai và khí chất, mang hình tượng “cấm dục” điển hình của nam thần. Anh được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng đáp lại, ngoại trừ Lục Yên. Là bởi vì, từ trên người cô gái nhỏ, anh cảm nhận được một luồng sinh khí bất tận. Cô lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan và tươi tắn như vậy, ở bên anh luôn khiến anh thả lỏng tâm hồn, không cố kị, cũng không cần đè nén. Cuối cùng, con ngõ nhỏ sau nhà Tạ Đạo Niên với hàng cây Thập Lý Hương thơm ngát, cũng được chứng kiến một mối tình rạo rực như lửa. Một lần ăn trái cấm, thèm muốn suốt đời. Người dụ dỗ là Lục Yên, nhưng mà người đốt lửa lại là Tạ Đạo Niên. Sau khi được tháo xích, Tạ Đạo Niên lập tức hóa sói, ăn sạch sẽ con hổ giấy quyến rũ Lục Yên. Vì là H văn, cho nên cảnh phòng tối vô cùng nhiều và cực kỳ sinh động. Chi tiết cụ thể như thế nào, phải đọc rồi mới có thể cảm nhận đầy đủ được. Chắc rằng sẽ có nhiều bạn thắc mắc, truyện H thì lấy đâu ra nhiều đạo lý như vậy? Nói như vậy cũng không có gì sai, nhưng đứng ở góc độ của người trưởng thành, thì đạo lý cuộc sống chẳng phải vẫn được rút ra từ những điều giản đơn nhất hay sao? Cho nên, đọc để hiểu được cách nghĩ của bậc làm cha mẹ, đọc để hiểu đâu là giới hạn của bản thân mình. Giống như mẹ của Lục Yên, đối với chuyện vượt rào của con gái, bà chỉ dặn dò “nhớ đeo bao, đừng để mình thiệt thòi”. Không phải bà dạy hư con cái, mà chính là bà hiểu rõ, một khi tình cảm đã chín muồi, chuyện đó là không thể ngăn cản, chỉ có thể dạy cho con làm thế nào để hậu quả là ít đau thương nhất mà thôi. Bạn có biết vì sao những câu truyện có cảnh H thường được gắn mác 18+, 21+,.... hay không? Bởi vì đó là độ tuổi tối thiểu cần để bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho hành động và suy nghĩ của mình. Lục Yên và Tạ Đạo Niên vượt rào năm 19, 20 tuổi và họ tự chịu trách nhiệm cho điều đó. Lục Yên cố gắng chăm chỉ học tập, cô không thông minh như Tạ Đạo Niên nhưng lại rất khéo léo. Cô phát huy hết sức năng lực của bản thân, chứng minh với gia đình của anh rằng, cô hoàn toàn xứng đáng. Tạ Đạo Niên yêu Lục Yên, nhận lấy những lần đầu tiên quý giá của cô, đã tự hứa với bản thân sẽ bảo vệ cô suốt đời. Đứng trước sự ngầm phản đối của bố mình, anh chỉ có thể cố gắng hoàn thành những kỳ vọng của bố, chứng minh cho ông thấy Lục Yên không phải là vật cản mà chính là động lực của anh. Tình cảm của họ được vun đắp bởi những tin tưởng và nỗ lực tốt hơn vì nhau, cho dù là môi trường thay đổi từ đi học sang đi làm, hay là đối mặt với việc yêu xa, thậm chí là sự xuất hiện của những đối tượng mới, họ đều cùng nắm tay nhau vượt qua. Quả ngọt cuối cùng, đương nhiên là một đám cưới vô cùng viên mãn với sự chúc phúc của hai bên gia đình. Mẹ của Lục Yên sau nhiều năm vất vả hy sinh vì con gái cũng tìm được bến đỗ muộn màng. Bố của Tạ Đạo Niên nhìn ra được sự cố gắng của Lục Yên, mặc dù vẫn không thể ấm áp hơn trước nhưng cũng đã mở lòng đón nhận cô con dâu nhỏ này. Họ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con và lửa tình hừng hực như ngày đầu. Em là quả táo đỏ, đứng trước ngõ nhà anh, Anh mặc áo đường trang, nở nụ cười như nắng, Tình yêu này trong trắng, em nguyện gửi vào anh, Bầu trời vẫn màu xanh, Trường Canh* yêu táo đỏ. Thơ Lâm phi *Trường Canh nhũ danh của Tạ Đạo Niên, chỉ người thân mới được gọi. - Đôi lời tâm sự của RVer Đã rất lâu rồi không đọc một câu chuyện “nóng bỏng” như vậy. Thời đại bây giờ, có lẽ “chuyện tấm màng” đã không còn được coi trọng như ngày xưa nữa. Tạ Đạo Niên và Lục Yên là người đầu tiên cũng là người cuối cùng trong cuộc đời của nhau. Nhưng thực tế cuộc sống không phải ai cũng may mắn như vậy. Giống như mẹ của Lục Yên dặn dò con gái, bởi vì bà cũng không chắc con mình có thể đi đến cùng với người đó hay không, cho nên cách tốt nhất chính là phải tự bảo vệ mình. Và tôi nghĩ, đây là một cách làm đúng đắn. Không phải bà không muốn cấm, nhưng liệu có cấm được không? Nếu đã như vậy, tại sao không là người hướng dẫn? Giống như người ta thường nói, đọc truyện chữ luôn có không gian tưởng tượng rộng lớn hơn truyện tranh. Câu chuyện này cũng vậy, những đoạn miêu tả cảnh H rất kích thích và gây tò mò. Với sự phát triển công nghệ như bây giờ, không thể ngăn cản các độc giả chưa đủ tuổi tìm đến thể loại này. Chỉ hy vọng rằng, các bạn sẽ không đọc vào lúc đang phân vân hoặc phải quyết định chuyện gì đó về tình cảm. Chưa đủ cảm tình để chấp nhận, nhưng lại bị sự tò mò khiến mình đi đến những quyết định mà có thể sau này sẽ hối hận. Các bạn đừng trách tôi nói nhiều như vậy, chung quy là vì mình cũng là phụ nữ mà thôi _____________ Review by Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa Cỏ Chiêu Nghi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic Huaban/google Mời các bạn đón đọc Lục Yên, Anh Yêu Em của tác giả Kinh Chập.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để én bay ngang qua, không để lại dấu vếtMột đôi bay mềm mại trắng nõn đang khâu từng bộ phận hình thành con gấu bông nhỏ, mũi kim lên xuống nối liền các bộ phận lại, đây là việc Lục Yên thích làm Nhạc thường xuyên đi làm, không thể chăm sóc cô, bình thường Lục Yên làm bài tập xong liền đi gấp máy bay, sau đó cho máy bay cất cánh, cô chạy theo sau bay bay, cô đã trưởng vậy, cô đã nghĩ ra rất nhiều ý hiểu cấu trúc của thực vật, lấy kính lúp để nhìn vòng tròn năm tuổi của cây, nhìn lên bầu trời đầy sao vào ban đêm, không có việc gì làm thì chơi cùng với A cô có vẻ cô đơn, nhưng hình như cũng không cô hoàng hôn xuống, các con đường đều bị nhuộm thành màu cam, những đám mây lơ lửng trên bầu trời, đứng im không di một thế giới mà không ai biết, Lục Yên đã thử làm rất nhiều cô đã 22 tuổi, nhưng vẫn không thể ngăn cản được sự tò mò đối với thế giới ngoài luôn to gan lớn mật thử làm mọi thứ, Đào Nhạc đã khiến cô trưởng thành, nhưng cô vẫn còn cất giữ trong mình nhiều khao giờ, cái khao khát này mang tên Tạ Đạo này, cô ăn cơm xong, mở cửa sổ ra, bị ánh chiều tà chiếu đỏ mặt. Cô mỉm cười, vào phòng thay một cái váy màu đỏ, đi một đôi giày da màu đen, buộc tóc lên, A Bảo chạy vòng quanh chân cô, cô cúi người ôm nó lên, "Có muốn đi ngắm hoàng hôn không?""Meo meo ~~ " Nó không hiểu gì, chỉ biết là chủ nhân của nó muốn dẫn nó đi Yên buộc một sợi dây vào cổ của nó, dắt nó đi "Em thấy chị giống một nhà ảo thuật không? Em chính là thú cưng của chị."A Bảo gãi đầu, thân thể mập mạp lăn một vòng trên sàn Yên vỗ đầu nó, "Đi thôi."Lục Yên dắt A Bảo đi, gặp mấy bà cụ đang chơi mạt chược dưới gốc cây, dừng lại chào đó có một bà cụ vừa chơi và đút thức ăn cho cháu trai ăn, bà cụ đó đang gọi cô."Tiểu Yên à, ba bà kia đánh con gì thế? Tiểu tổ tông của ta nghịch quá."Mạt chược của bà cụ đang bị lộn xộn, Lục Yên sắp xếp lại cho bà cụ, nhìn kỹ một chút, biết bài có cơ hội mấy con lên, sau đó có người đánh bát đồng*, Lục Yên hô lên, "Lật lên, lật lên nào" *bát đồng là tên một con bài.Ba bà cụ nhìn qua, cười lớn Yên cười đem bài ngửa ra, Đào Nhạc chơi mạt chược rất giỏi, Lục Yên học được không ít từ bà, đây cũng là trò chơi duy nhất mà cô có thể thắng Tạ Đạo mấy ván, qua lại được một vòng, Lục Yên nhìn bài trong tay, thấy không tệ nhiên không tệ, sờ một cái bài tiếp theo là tứ điều."Sờ bài."Kê hồ*! *tên bàiMặc dù bài này không lớn, nhưng cũng đủ để bà cụ đổ bài xuống, nói, "Thắng? Sao nhanh thế?"Lục Yên gật đầu, hai bà cụ còn lại nói, "Ván tiếp theo không cho chơi hộ nữa.""Biết rồi, biết rồi."Lục Yên cười cười rồi đi, A Bảo cũng chạy theo mộc miên* được trồng đầy hai bên đường, hoa đỏ rụng xuống đầy đường, đi đến đầu đường, một con ngựa trắng đang vui vẻ lăn mình trên đống hoa rụng đó. *mộc miên tên một loài hoaA Bảo vơ lấy mấy bông hoa đùa nghịch, thừa dịp chưa có ai, Lục Yên đi dạo một vòng, một bông hoa rơi xuống làn váy của cô, sau đó trượt xuống đống hoa mộc miên dưới Yên híp mắt ngắm nhìn hoàng hôn, cả khuân mặt đều đang cảm thấy ấm đột nhiên rất muốn đi gặp anh, ôm anh nhìn cảnh đẹp trước mắt dắt A Bảo chạy, dẫm lên những cánh hoa màu đỏ, vội vàng chạy đến cuối ngang qua tiệm giặt của chị Bạch Mân, cô nghe được tiếng cãi vã nhau sau cánh cửa nhà, dừng bước chân, tiến gần vào tấm cửa sổ bằng kính, cô nhìn thấy chồng chị Bạch Mân say rượu đang cầm cái mắc áo đánh chị, chị Bạch Mân chỉ biết ôm đầu mắt nhắm lại, cả người co lên, trên cánh tay đều là vết đánh Yên cảm thấy rất tức giận, cô nghĩ ra một cách, không muốn bị con ma rượu kia phát hiện, cô nhanh chóng ôm A Bảo đến một góc."Mẹ mày, đồ đàn bà thối, một ít tiền cũng không có, còn kiếm làm cái gì nữa." Anh ta chửi rủa xong liền cầm tiền liền bước đi, bước chân không Yên từ trong góc nhìn ra, mím môi lại, nhìn vào trong phòng, chị Bạch Mân không còn ở đó nữa, A Bảo trong ngực cô dường như cảm nhận được gì đó, kêu một số người, sinh ra đã xấu, lớn lên thành kẻ mặt người dạ nhìn xung quanh, tìm công cụ, "Không thể để cho anh ta cứ thế mà đi được."Khuân mặt Triêu Cường đỏ bừng, tay anh ta cầm tiền, cho dù đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, anh ta vẫn muốn đi đến quán bar uống rượu, tìm một cô nàng xinh bắt đầu tối, hắn cảm thấy buồn đái, tìm được một cái hẻm nhỏ, không thèm nhìn xung quanh xem có ai không, đã cởi quần ra lúc anh ta híp mắt lại, liền có một chuỗi pháo nhỏ được ném đến dưới chân anh ta, bùm bùm tiếng pháo nổ, anh ta bị giật mình la lớn lên, nước đái dính ướt chưa phản ứng kịp, đã lại có một cái pháo nữa ném đến, anh ta vì bị pháo nổ mà bước lùi lại phía sau mấy bước, đầu óc không tỉnh táo, thậm chí không nhìn thấy ai, la lên, "Con bà nhà nó, tên khốn kiếp nào... "Còn chưa chửi xong, đã lại có một chuỗi pháo nữa được ném qua, anh ta sợ quá chạy trối chết, chờ pháo nổ hết, anh ta bắt đầu tìm kiếm xung quanh, nhặt lên một cái gậy bằng Lục Yên, đã sớm nhân cơ hội anh ta đang chửi rủa thì ôm A Bảo chạy xa chạy rất nhanh, A Bảo được ôm trong ngực bị kích động, kêu meo meo meo, vẻ mặt cau có, Lục Yên lấy điện thoại ra gọi cho Tạ Đạo Niên." Trường Canh, nhanh lên, đến hẻm nhỏ đợi em."Tạ Đạo Niên nghe thấy tiếng cô thở gấp, tưởng rằng cô có chuyện gì, đang định hỏi thì cô đã cúp đến ngõ hẻm đợi cô, một lúc sau thấy cô mặc váy đỏ đang chạy về phía anh, được đèn đường chiếu rọi xuống, như một ngọn lửa đang di chuyển. A Bảo cũng đang chạy nhanh ở phía sau, cái mông như bay mặt cô vui mừng, không nói gì, Tạ Đạo Niên cũng cười theo cô, cô vươn tay, Tạ Đạo Niên kéo cô lại gần nụ hôn nặng nề rơi xuống, Tạ Đạo Niên lùi về sau mấy bước, bị cô đè lên tường, hai người hôn nhau ở nơi góc tối, cô vẫn đang thở dốc, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt anh, từng lỗ chân lông của anh đều cảm nhận được sự nhiệt tình của đã lâu, khí oxy cũng đều bị tiêu hao hết, anh buông cô ra, thở dốc nói, "Có việc gì xảy ra mà vui vẻ như thế?"
Bạn đang đọc truyện Lục Yên, Anh Yêu Em full đã hoàn thành của tác giả Kinh Chập. Có ai từng nghĩ đến cuộc đời mình giống như một bản nhạc êm dịu không hề có tý sống gió nào chưa? Hay lâu lâu cũng nên có vài rắc rối nhỏ không phải để cuộc tình tan vỡ mà họ từ bất đồng để hiểu nhau nhiều hơn. Chia ly mới biết bản thân cần người kia nhiều đến cỡ nào. Câu chuyện này cũng vậy, nam chính trong truyện là Tạ Đạo Niên với tên thân mật là Trường Canh, nữ chính là Lục Yên một cô gái nhẹ nhàng thuần là câu chuyện vô cùng xưa và đơn giản cực kỳ, chỉ kể về quá trình hai người yêu nhau, Lục Yên theo đuổi Trường Canh khi anh vẫn còn ở độ tuổi tươi xanh và tràn trề nhựa sống nhất. Cô cũng vậy, dành vẻ đẹp và thanh xuân đơn thuần để theo đuổi một người, và không ngờ họ cũng yêu mình. Gặp gỡ rồi quen biết, nói đến chuyện yêu đương. Không có rắc rối nào bám theo, họ kết hôn, sinh con rồi sống một cuộc đời an bình đến cuối đời. Hạnh phúc nắm tay nhau khi đầu bạc răng long, cùng nhau đi qua một khoảng thời gian thật dài để hiểu rằng nhân sinh chính là một đời yên yên yêu nhau.
Giới thiệu Thể loại 3S, Hiện đại, thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên, nữ truy nam, nam cường, nữ cường, 21+, 1V1, HE Editor Yang3S Tình trạng bản gốc Hoàn – 35 chương Nội dung chính của câu chuyện có thể xem như một bài thơ tình yêu của anh và em. Nam chính Tạ Đạo Niên Trường Canh* Nữ chính Lục Yên Ngọt văn, 1V1, HE, song xử, nữ truy nam, ngôn tình là chính, thịt chỉ là phụ. ~~~ *Trường Canh tên thân mật ở nhà của nam chính. Yang Văn án hơi ngắn nên ta sẽ trích câu nhận xét truyện này của tác giả “Một câu chuyện xưa đơn giản kể về quá trình hai người yêu nhau, gặp nhau rồi quen biết, nói chuyện yêu đương, kết hôn, sinh con, sống một cuộc sống bình thường như vậy cho đến hết đời… “
luc yen anh yeu em